"Thuở trời đất nổi cơn gió
bụi,
Khách má hồng nhiều nỗi truân
chuyên..."
Tôi tình cờ gặp Ngoại, mua giúp
Ngoại mấy cái bánh. Bánh ít khoai mì Ngoại làm ngon và bán rẻ lắm!
Mười ngàn ba cái. Nhà Ngoại ở Tầm Vu, ban ngày Ngoại đi bán, tối
Ngoại đến chùa niệm Phật. Sáng nay đi bán, bị mắc mưa sớm, Ngoại
lạnh run trong chiếc áo cũ, mỏng manh cùng năm tháng.
Một tuần sau, tôi chờ Ngoại nơi
lối cũ, nơi tôi bắt gặp dáng hình Ngoại khệ nệ bưng mâm bánh, mời
mộc người đi đường giữa tiết trời đương thu. Thèm bánh ít khoai mì -
chiếc bánh quê mà sang cả, gói trọn tâm tư, thời gian của Ngoại một
đời dãi nắng dầm mưa.
Thả lên trời cao một cánh chim,
đường xưa nắng tím một màu. Màu tím đợi chờ, tôi tập chờ đợi Ngoại
như đứa trẻ lên ba...
Tứ Ân Ca.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét