Không buồn, không trách, không giận, không hờn vì hoàn cảnh, y như trong các vở tuồng, Ngoại vẫn hồn nhiên trót nhận với đời những cơ cực. Tám mươi tư tuổi, nhặt ve chai mưu sinh hàng ngày. Lúc chúng tôi đến thăm thì chân Ngoại đau, tôi thấy sưng phù cả lên. Nụ cười móm mém của Ngoại thật thương! Giữa căn phòng thuê nhỏ xíu với giá 500.000 đồng mỗi tháng trong một con hẻm nhỏ trên đường Dương Bá Trạc Q.8, thế mà Ngoại cứ "nằng nặc" mời cả đám chúng tôi 6 đứa vào nhà ngồi chơi với Ngoại, chúng tôi cười vui bảo nhau:"Vào ngồi tí đi cho Ngoại vui!"
Cuộc trò chuyện đứt đoạn do một tốp
bạn trẻ khác nữa đến thăm Ngoại, chợt thấy ấm lòng giữa cái se lạnh những ngày
giáp Tết. A Di Đà Phật, nguyện Đức Phật phù hộ Ngoại luôn vui khỏe với đời, với
người.
Tết trong tâm hồn. Khoảnh khắc một
chiều xuân...
Minh Thi (11.02.2018)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét